Hết thế hệ này đến thế hệ khác, cứ lên là làm kinh tế. Mà không sai phạm thì lấy gì mua ghế, lấy gì làm giàu? Thế là hết Thủ Thiêm thì đến Lộc Hưng, hết Lộc Hưng thì cũng sẽ đến trường bắn Long Bình ở Q9 vv… Chuyện sai phạm đất đai cứ liên tiếp không bao giờ dứt.
Nhiệm kỳ 5 măm cho cái đít trên ghế, thì 5 năm đó phải làm gì, đó là một bài toán cho quan chức Cộng sản. Lúc này họ sẽ tính bài toán kinh tế: thứ nhứt, làm sao hốt lại số tiền đã hối lộ để mua ghế?; thứ nhì, là làm sao hốt được mớ để xây biệt phủ, mua xe sang, đưa con du học và có một khối tiền nằm trong nhà băng Thụy Sỹ?; thứ 3, là làm sao hốt được một khoản để mua được ghế cho nhiệm kỳ sau? Với một quan chức cấp thành phố như Sài Gòn thì trong 5 năm ấy con số là bao nhiêu? Có lẽ phải từ hàng chục đến hàng trăm triệu đô.
Mà đất nước này, sự chênh lệch thu nhập gữa Sài Gòn và nơi khác là rất xa, nên Sài Gòn là lõi hút dân chập cư rất mạnh. Nhu cầu nhà ở tăng cao, nên thị trường BĐS cũng rất béo bở. Không một quan chức nào không lợi dụng luật ăn cướp “đất đai là sở hữu của toàn dân do nhà nước quản lý” để làm tiền. Ở Việt Nam, không có tòa án phán quyết tính đúng sai của một chỉ thị hay một quyết định(nói theo CS là ý kiến chỉ đạo của lãnh đạo) của lãnh đạo. Cho nên họ cứ chỉ đạo sai để hốt tiền và đẩy oan ức về phía dân thấp cổ bé họng. Cứ ăn đã, sau khi xong việc thì kẻ gây oan ức cho dân đã rời ghế ngồi nơi an toàn.
Thủ Thiêm là một miếng mồi ngon, trong 20 năm kéo dài qua 4 nhiệm kỳ lãnh đạo, cứ mỗi anh lên là tranh thủ đớp. Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, Nguyễn Văn Đua tranh nhau đớp no nê rồi phủi đít rời ghế, bỏ lại cục nợ nay không thể nào giải quyết. Tất cả những gì của bà con Thủ Thiêm bị mất giờ đã nằm trong dạ dày của nhóm Hải – Quân – Đua, không ai có thể móc lại để trả cho bà con dân oan được nữa.
Hết thế hệ này đến thế hệ khác, cứ lên là làm kinh tế. Mà không sai phạm thì lấy gì mua ghế, lấy gì làm giàu? Thế là hết Thủ Thiêm thì đến Lộc Hưng, hết Lộc Hưng thì cũng sẽ đến trường bắn Long Bình ở Q9 vv… Chuyện sai phạm đất đai cứ liên tiếp không bao giờ dứt.
Trên Thông Báo cưỡng chế của UBND phường 6, Q. Tân Bình có ghi “Thực hiện chủ trương của Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố”, thì rõ ràng đây là chủ trương của Nguyễn Thành Phong. Đồng thời trên tờ Thông Báo có ghi “Thực hiện ý kiến chỉ đạo của Thường Trực Thành Ủy”, thì rõ ràng đây là ý kiến chỉ đạo của Tất Thành Cang. Chuyện vườn rau Lộc Hưng rồi sẽ kéo dài mãi, nhưng Nguyễn Thành Phong thi 2 năm nữa hết nhiệm kì, và Tất Thành Cang thì giờ đã ngã ngựa. Nếu cưỡng chế xong, đất lấy xong thì qua đời chính trị của Phong và Cang rồi mới nhận sai thì bà con được gì? Giống như Thủ Thiêm, giờ đám lãnh đạọ đương thời vác mặt ra xin lỗi suông mà không giải quyết.
Chuyện sai phạm đất đai nó thuộc về bản chất chế độ. Không sai phạm thì đám lãnh đạo khó tìm đâu ra mối làm ăn tốt hơn để mua ghế tậu nhà tậu xe và lo con cái du học. Thằng nào lên cũng ăn rồi thải một bãi cho thằng sau hốt. Thằng sau cũng kiếm chỗ nào đó ăn rồi cũng thải một bãi cho thằng sau nữa. Cứ như vậy, ở xứ này, xứ CHXHCNVN dân không bao giờ hết oan. Chuyện đất đai không của riêng ai, từ trung tâm thành phố đến vùng ngoại thành, nơi nào đám sân sau nhắm đến thì nơi đó dân bị cướp đất thôi. Cướp đất là một trong những cách kiếm tiền của quan chức, sẽ không thể loại bỏ được chuyện này, nếu còn CS.
Đỗ Ngà
Blog VOA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét