Hãy thống hận khi Đất cha ông cướp đoạt mất
Hãy gào uất buổi Biển, Trời tổ tiên giặc chiếm, cắt
Hãy biết xót đau,
Hãy biết hờn căm,
Thấm đê nhục.
Dân Tộc cúi đầu, nín thinh, khinh miệt.
Hãy thống hận khi Đất cha ông cướp đoạt mất
Hãy gào uất buổi Biển, Trời tổ tiên giặc chiếm, cắt
Hãy biết xót đau,
Hãy biết hờn căm,
Thấm đê nhục.
Dân Tộc cúi đầu, nín thinh, khinh miệt.
Nơi quan ải phía Bắc xa một lần Nguyễn Phi Khanh bật khóc,
nước mắt lắng sâu mạch đất.
Giữa vùng nước phương Nam này chiến hạm Hải Quân 10 Nhật Tảo,
hòa máu Ngụy Văn Thà đổ xuống đậm sắc biển xanh (1)
Nơi đâu còn Bộ Đội Việt Minh vây trận Điện Biên? (2)
Chỉ uất hận Quân Lực Cộng Hòa đơn thân gãy tan nòng pháo!
Xé không gian nghe âm vọng bao lần người lính giữ nước xung phong
Tát cạn đáy bày ra vạn cốt xương
lớp lớp dân oan di tản
Trời Nam bàng hoàng khốc tang
Biển Đông lềnh loang bi phẫn.
Hoàng Sa,Trường Sa
Hãy trải rộng Nhất Thống Toàn Đồ
Hẳn thấy lớn dài mênh mông biên cương Đại Việt
Lẽ nào bộ chính trị, ban bí thư, chủ tịch đảng, đoàn không hề hay biết?
Sử Việt không viết nên từ “Cách Mạng Mùa Thu, Tuyên Ngôn Tháng Chín” (3)
nhưng bởi dòng máu lệ kiên cường chung phần độc dược
Phan Thanh Giản uống cạn nghĩa tận trung báo quốc.
Quân Đội Nhân Dân phanh thân đảo Gạc Ma năm 88
Nào khác chi Lính Cộng Hòa gục ngã Cổ Thành Đinh Công Tráng (5)
Để Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
Để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Dân
Và Độc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh
Việt Nam,
Tên gọi đến
Rưng rưng nước mắt cảm xúc.
Tất cả nay đã là vô ích!
Với một chữ ký!
Hợp thức hóa một lần dâng giặc cướp!
Hoàn tất trọn một lần xong bán nước!
Đồng thuận mưu sâu Quốc Vụ Viện Bắc Kinh
Mậu Tuất, năm “Một-ngàn chín-trăm năm-mươi-tám” (6)
Các Vua Hùng nơi đâu?
Cuộc hành quân xẻ dọc Trường Sơn cuối cùng gây ra thảm họa
Tự Vệ Thành nổ lựu đạn tan thân,
gục đầu lên giao thông hào chống xe tăng Pháp,
Chết giữ hùng khí Thăng Long (7)
Đảng khinh miệt gạch phăng, bôi bẩn!
Trang lịch sử linh thiêng viết bởi máu vô vàn
Vạn, triệu trái tim lẫm liệt Việt Nam yêu nước.
Tất cả nay đã là vô ích!
Không bớt lằn roi đau rạch nát tấm lưng
Đám sinh viên oằn người trên đất cũ cha ông
Thảm nhục hứng đòn thù công an Hà Nội,
nơi “Thủ Đô Phẩm Giá Con Người!” (8)
Rùa thiêng ngượng mặt lặng sâu
Cương thổ ngập hàng lậu thuế
Made in China.
Made in China
Đỗ Mười giữ ghế tổng bí thư thêm nhiệm kỳ
Nguyễn Phú Trọng chầu Bắc Kinh hoàn tất công trình mãi quốc
Địa giới Nam Quan cắt phăng một phần cửa ải.
Bốn mươi-bốn năm sau ngày “giải phóng miền Nam”
Đà Nẵng nhìn ra bóng Hồng Kỳ đỏ ngầy mặt nước.
Chính danh, quốc sĩ mất ý nghĩa linh thiêng,
“Tình Hữu Nghị,” món hàng tùy nghi miệng lưỡi,
Trung Quốc mặc tình cung cấp.
Mười năm hơn xẻ dọc Trường Sơn đánh Mỹ kiên cường
Cuối đoạt thắng
Quê hương dầm sâu vũng bùn hôi tanh ô nhiễm
Phanh thây Dân bằng nanh vuốt sói lang
Xây dựng Nước với giấy, tiền giả mạo
Ấn chứng từ Bắc Kinh.
Nỗi đau kinh dị làm khô sôi tròng mắt,
Ôi giá như các anh còn chút lương tri,
Đôi phần trí nhớ
Ở đâu nên “độc lập/ hạnh phúc/ tự do?” (9)
Họa chăng chỉ trên trang báo đảng
Cơ quan trung ương, món hàng cũ xưa, hư mòn, phế thải
Xứng đáng vất thiêu bãi lửa
Giải hạn oan hồn vất vưỡng cõi nghiệt Việt Nam
Để Mát-xcơ-va nên thành “thánh đô” thiện mỹ huy hoàng
Để Bắc Kinh kết tụ “chiếc nôi hòa bình” tuyệt vời thế kỷ
Âm u cặn máu cờ đỏ vàng sao
Vấy bẩn màu Bồ Đề hai ngàn năm trăm hơn Đại Phật!
Tưởng như một chuyện đời xưa
Người chết hiện nguyên hình/ râu/ tóc/ răng/ mắt
Theo dõi em thơ bới rác, lội cống, ngập sình
Hốt phân thối theo kế hoạch ngũ niên, quy trình tuổi nhỏ
Hoàn thiện mô hình “hạnh phúc”
tiến lên thời kỳ quá độ.
“Khăn quàng đỏ” không đủ lau khô giòng lệ ứa!
“tự do” nào?!
tự do, báo được phép đưa tin từ một nguồn kiểm duyệt
tự do, giết cướp giữa ban ngày không thể tìm ra dấu vết
tự do, phí tiêu bạc tỷ, triệu của dân
tự do, hủy phá đền, chùa, ruộng, rừng… không cần nhận lệnh
tự do, phán quyết con người không quyền được sống
Từ chứng tích, tội danh lý lịch quá khứ ngụy quân,
xếp nên hạng tiện dân,
phận ngặt lưu đày trên quê cha, đất tổ!
Bốn mươi-bốn năm sau lần “Đại Thắng Mùa Xuân” (10)
Đất nước đi lên với hai chân gỗ
Khẩu hiệu ngây ngô,
Nghị quyết hàm hồ,
Kết tinh trọn vinh hoa, “Tư Bản Đỏ”
Giai cấp (cách mạng) mới
Tổng hợp phương trình quỷ ma: “Thực dân + Vô sản”
Nhìn xuống “bọn Sài Gòn mất tên” ứ tràn khinh miệt!
Với trí hiểm tiếm danh, “Người Ái Quốc”
Với hãnh tiến tự tuyên công, “Cha Già Dân Tộc” (11)
Thây xác nằm nơi Ba Đình luôn mở mắt,
Sống tráo trở đổi tên,
Chết không che mặt.
Hiển hiện toàn phần chước quỷ/ tính ma.
Quái thai hậu nhiên phẩm chất, khối lượng rặt ròng
Quốc hội biểu quyết “chín-chín-phần trăm” hơn nhất trí,
Ngàn đại biểu dùng chung một miếng khẩu trang!
Mỗi buổi sớm mai
Mặt trời mọc nơi phương Đông vô hồi vĩnh cửu
Rọi xuống muôn đời ô nhục
Loang thấm dần từ vết máu Hoàng-Trường Sa.
Hãy gào uất buổi Biển, Trời tổ tiên giặc chiếm, cắt
Hãy biết xót đau,
Hãy biết hờn căm,
Thấm đê nhục.
Dân Tộc cúi đầu, nín thinh, khinh miệt.
Nơi quan ải phía Bắc xa một lần Nguyễn Phi Khanh bật khóc,
nước mắt lắng sâu mạch đất.
Giữa vùng nước phương Nam này chiến hạm Hải Quân 10 Nhật Tảo,
hòa máu Ngụy Văn Thà đổ xuống đậm sắc biển xanh (1)
Nơi đâu còn Bộ Đội Việt Minh vây trận Điện Biên? (2)
Chỉ uất hận Quân Lực Cộng Hòa đơn thân gãy tan nòng pháo!
Xé không gian nghe âm vọng bao lần người lính giữ nước xung phong
Tát cạn đáy bày ra vạn cốt xương
lớp lớp dân oan di tản
Trời Nam bàng hoàng khốc tang
Biển Đông lềnh loang bi phẫn.
Hoàng Sa,Trường Sa
Hãy trải rộng Nhất Thống Toàn Đồ
Hẳn thấy lớn dài mênh mông biên cương Đại Việt
Lẽ nào bộ chính trị, ban bí thư, chủ tịch đảng, đoàn không hề hay biết?
Sử Việt không viết nên từ “Cách Mạng Mùa Thu, Tuyên Ngôn Tháng Chín” (3)
nhưng bởi dòng máu lệ kiên cường chung phần độc dược
Phan Thanh Giản uống cạn nghĩa tận trung báo quốc.
Quân Đội Nhân Dân phanh thân đảo Gạc Ma năm 88
Nào khác chi Lính Cộng Hòa gục ngã Cổ Thành Đinh Công Tráng (5)
Để Hồn Nước ngời ngời hơi thở lộng mỗi khắc giây
Để Tự Do hiến trọn ý nghĩa cao thượng cho Dân
Và Độc Lập khởi dậy tầng tầng kiêu hãnh
Việt Nam,
Tên gọi đến
Rưng rưng nước mắt cảm xúc.
Tất cả nay đã là vô ích!
Với một chữ ký!
Hợp thức hóa một lần dâng giặc cướp!
Hoàn tất trọn một lần xong bán nước!
Đồng thuận mưu sâu Quốc Vụ Viện Bắc Kinh
Mậu Tuất, năm “Một-ngàn chín-trăm năm-mươi-tám” (6)
Các Vua Hùng nơi đâu?
Cuộc hành quân xẻ dọc Trường Sơn cuối cùng gây ra thảm họa
Tự Vệ Thành nổ lựu đạn tan thân,
gục đầu lên giao thông hào chống xe tăng Pháp,
Chết giữ hùng khí Thăng Long (7)
Đảng khinh miệt gạch phăng, bôi bẩn!
Trang lịch sử linh thiêng viết bởi máu vô vàn
Vạn, triệu trái tim lẫm liệt Việt Nam yêu nước.
Tất cả nay đã là vô ích!
Không bớt lằn roi đau rạch nát tấm lưng
Đám sinh viên oằn người trên đất cũ cha ông
Thảm nhục hứng đòn thù công an Hà Nội,
nơi “Thủ Đô Phẩm Giá Con Người!” (8)
Rùa thiêng ngượng mặt lặng sâu
Cương thổ ngập hàng lậu thuế
Made in China.
Made in China
Đỗ Mười giữ ghế tổng bí thư thêm nhiệm kỳ
Nguyễn Phú Trọng chầu Bắc Kinh hoàn tất công trình mãi quốc
Địa giới Nam Quan cắt phăng một phần cửa ải.
Bốn mươi-bốn năm sau ngày “giải phóng miền Nam”
Đà Nẵng nhìn ra bóng Hồng Kỳ đỏ ngầy mặt nước.
Chính danh, quốc sĩ mất ý nghĩa linh thiêng,
“Tình Hữu Nghị,” món hàng tùy nghi miệng lưỡi,
Trung Quốc mặc tình cung cấp.
Mười năm hơn xẻ dọc Trường Sơn đánh Mỹ kiên cường
Cuối đoạt thắng
Quê hương dầm sâu vũng bùn hôi tanh ô nhiễm
Phanh thây Dân bằng nanh vuốt sói lang
Xây dựng Nước với giấy, tiền giả mạo
Ấn chứng từ Bắc Kinh.
Nỗi đau kinh dị làm khô sôi tròng mắt,
Ôi giá như các anh còn chút lương tri,
Đôi phần trí nhớ
Ở đâu nên “độc lập/ hạnh phúc/ tự do?” (9)
Họa chăng chỉ trên trang báo đảng
Cơ quan trung ương, món hàng cũ xưa, hư mòn, phế thải
Xứng đáng vất thiêu bãi lửa
Giải hạn oan hồn vất vưỡng cõi nghiệt Việt Nam
Để Mát-xcơ-va nên thành “thánh đô” thiện mỹ huy hoàng
Để Bắc Kinh kết tụ “chiếc nôi hòa bình” tuyệt vời thế kỷ
Âm u cặn máu cờ đỏ vàng sao
Vấy bẩn màu Bồ Đề hai ngàn năm trăm hơn Đại Phật!
Tưởng như một chuyện đời xưa
Người chết hiện nguyên hình/ râu/ tóc/ răng/ mắt
Theo dõi em thơ bới rác, lội cống, ngập sình
Hốt phân thối theo kế hoạch ngũ niên, quy trình tuổi nhỏ
Hoàn thiện mô hình “hạnh phúc”
tiến lên thời kỳ quá độ.
“Khăn quàng đỏ” không đủ lau khô giòng lệ ứa!
“tự do” nào?!
tự do, báo được phép đưa tin từ một nguồn kiểm duyệt
tự do, giết cướp giữa ban ngày không thể tìm ra dấu vết
tự do, phí tiêu bạc tỷ, triệu của dân
tự do, hủy phá đền, chùa, ruộng, rừng… không cần nhận lệnh
tự do, phán quyết con người không quyền được sống
Từ chứng tích, tội danh lý lịch quá khứ ngụy quân,
xếp nên hạng tiện dân,
phận ngặt lưu đày trên quê cha, đất tổ!
Bốn mươi-bốn năm sau lần “Đại Thắng Mùa Xuân” (10)
Đất nước đi lên với hai chân gỗ
Khẩu hiệu ngây ngô,
Nghị quyết hàm hồ,
Kết tinh trọn vinh hoa, “Tư Bản Đỏ”
Giai cấp (cách mạng) mới
Tổng hợp phương trình quỷ ma: “Thực dân + Vô sản”
Nhìn xuống “bọn Sài Gòn mất tên” ứ tràn khinh miệt!
Với trí hiểm tiếm danh, “Người Ái Quốc”
Với hãnh tiến tự tuyên công, “Cha Già Dân Tộc” (11)
Thây xác nằm nơi Ba Đình luôn mở mắt,
Sống tráo trở đổi tên,
Chết không che mặt.
Hiển hiện toàn phần chước quỷ/ tính ma.
Quái thai hậu nhiên phẩm chất, khối lượng rặt ròng
Quốc hội biểu quyết “chín-chín-phần trăm” hơn nhất trí,
Ngàn đại biểu dùng chung một miếng khẩu trang!
Mỗi buổi sớm mai
Mặt trời mọc nơi phương Đông vô hồi vĩnh cửu
Rọi xuống muôn đời ô nhục
Loang thấm dần từ vết máu Hoàng-Trường Sa.
Phan Nhật Nam
Mgười Việt
Chú thích:
(1) Chiến Hạm; Hạm Trưởng/QLVNCH tử trận Hoàng Sa, 19 Tháng Giêng, 1974.
(2) Chiến trường lớn kết thúc chiến tranh (1946-54).
(3) 19 Tháng Tám và 2 Tháng Chín, 1945.
(4) Đồi chiến thuật quanh vòng chảo Điện Biên Phủ.
(5) Cổ Thành Quảng Trị.
(6) Công hàm Thủ Tướng Phạm Văn Đồng gởi Chu Ân Lai.
(7) Trận chiến giữ Hà Nội 19 Tháng Mười Hai, 1946.
(8) Logos của Hà Nội trong thời kỳ chiến tranh (1960-1975).
(9) Quốc hiệu của nhà nước Cộng Sản Việt Nam.
(10) “30/4/1975.”
(11) Những bí danh, danh hiệu của Nguyễn Tất Thành, Hồ Quang… Hồ Chí Minh.
(1) Chiến Hạm; Hạm Trưởng/QLVNCH tử trận Hoàng Sa, 19 Tháng Giêng, 1974.
(2) Chiến trường lớn kết thúc chiến tranh (1946-54).
(3) 19 Tháng Tám và 2 Tháng Chín, 1945.
(4) Đồi chiến thuật quanh vòng chảo Điện Biên Phủ.
(5) Cổ Thành Quảng Trị.
(6) Công hàm Thủ Tướng Phạm Văn Đồng gởi Chu Ân Lai.
(7) Trận chiến giữ Hà Nội 19 Tháng Mười Hai, 1946.
(8) Logos của Hà Nội trong thời kỳ chiến tranh (1960-1975).
(9) Quốc hiệu của nhà nước Cộng Sản Việt Nam.
(10) “30/4/1975.”
(11) Những bí danh, danh hiệu của Nguyễn Tất Thành, Hồ Quang… Hồ Chí Minh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét